Tứ Sí Kim Tằm Cổ cười khẩy một tiếng, vỗ cánh bay đến vai lão trại chủ, đôi chân cổ trùng thon dài khẽ cọ xát cổ hắn, tựa như đang an ủi.
“Huyết Sát Môn tính là gì chứ? Chẳng qua chỉ là một đám phế vật chỉ biết hút tinh huyết phàm nhân, sao có thể so bì với Huyền Âm Trại chúng ta?” Giọng nó đầy vẻ khinh thường, “Trong trại chúng ta có gần ba mươi vị tu sĩ Kim Đan, lại còn có phu quân ngươi, một Giả Anh tọa trấn, Phó gia dù mạnh đến mấy, chẳng lẽ còn dám đến phạm?”
Lão trại chủ trầm mặc chốc lát, trong mắt lóe lên một tia hàn quang.